Nhìn thấy trên mặt những người khác c*̃ng có dục vọng chiến đấu, Giang Trần cười nói
- Chư vị, giao chiến với ma tộc không phải trong một sớm một chiều. Nhất định là phải lâu dài. Trước tiên mọi người không nên gấp gáp, giữ vững vị trí Vạn Uyên đảo, c*̃ng là một phần công lao. Tương lai tính công lao, nhất định c*̃ng có một phần c*̉a các ngươi. Giao chiến với ma tộc, trước khi có nhiều cơ hội giao chiến với ma tộc. Mọi người phải siêng năng tu luyện. Một khi giao thủ với ma tộc, các ngươi sẽ phát hiện ra một việc, hiện tại mỗi một người tốn thêm một chút mồ hôi thì có thể khiến cho mọi người tương lai bớt một giọt máu đó.
Mọi người đồng thanh nói:
- Chúng ta nghe theo sự sắp xếp c*̉a Giang Trần thiếu chủ, tuyệt đối không tham công liều lĩnh.
Tuy rằng bọn họ hâm mộ An Già Diệp đạt được Lưu Ly thần phù, nhưng quả thực c*̃ng không ghen ghét. Dù sao An Già Diệp lần này đi mạo hiểm c*̃ng không nhỏ.
- Được rồi, chư vị chỉ cần nhớ kỹ, Đông Duyên đảo chính là hạch tâm chiến đấu với ma tộc. Cuộc chiến phục ma, thành bại c*̉a nơi này rất quan tọng. Như vậy các ngươi đã biết rõ trách nhiệm trên vai các ngươi có bao nhiêu quan trọng gì chứ?
Thủ vững Đông Duyên đảo, ý nghĩa chiến lược trọng đại.
Nhưng mà có trjana pháp cường đại như vậy hỗ trợ, bọn họ thủ vệ Đông Duyên đảo, ngược lại c*̃ng không quá khó. Trọng yếu nhất chính là Ma tộc hiện tại dù sao c*̃ng không có tập kết quy mô lớn, không có quy mô lớn phát động công kích với Đông Duyên đảo.
Ma tọc nhất mạch, nếu như hai mạch ma tộc c*̀ng tụ tập vào một chỗ, đối với Đông Duyên đảo hiện tại c*̃ng khó hình thành uy hiếp hữu hiệu.
Giang Trần sắp xếp, bố trí Đông Duyên đảo cho thỏa đáng. c*̃ng không chậm trễ bao nhiêu thời gian. Bắt đầu nghiên cứu địa đồ, chuẩn bị tới Bất Hủ thánh địa cứu viện.
- Trần thiếu, Bất Hủ thánh địa các nơi này vô c*̀ng gần. Ma tộc nhất định sẽ đoán được ngươi sẽ đi cứu viện. Cho nên việc này vô c*̀ng hung hiểm a.
Thần điểu Chu Tước âm thầm nhắc nhở.
Sao Giang Trần không biết nguy hiểm cơ chứ.
Nhưng mà hắn không có lựa chọn nào khác, Bất Hủ thánh địa tuyệt đối không thể rơi vào trong tay giặc.
- Chu Tước lão ca, Bất Hủ thánh địa là thánh địa am hiểu luyện khí nhất trong thập đại thánh địa. Ta ở Vĩnh Hằng thánh địa từng nhận được một đầu linh mạch, bên trong có Ngũ Sắc tinh thạch, dùng cái này làm căn cơ luyện khí, luyện chế linh khí, đối với ma tộc có tác dụng tương khắc tự nhiên. Nếu như có thể lợi dụng toàn bộ đám Ngũ sắc tinh thạch này luyện chế thành lợi khí hàng ma, ý nghĩa đối với trận chiến này không thể đánh giá thấp.
Ngũ sắc tinh thạch kia có quan hệ với Thái Tuế bạch hổ, lúc trước đám người thần điểu Chu Tước c*̃ng biết rõ.
- Trần thiếu, những tinh thạch kia có thể luyện chế bao nhiêu kiện thần binh lợi khí?
- Nếu như là luyện chế thần khí, chỉ sợ nhiều nhất là mười lăm kiện. Nhưng mà nếu như luyện chế linh khí Thiên Vị mà nói, ít nhất có thẻ luyện chế hơn ba ngàn kiện. Đây vẫn là phỏng đoán tương đối bảo thủ.
- Ba ngàn?
- Sao nào? Các ngươi cảm thấy rất ít sao? Thử nghĩ một chút mà xem, nếu như ta kiến tạo một chiến đội Thiên Vị, trong tay mỗi một người đều có linh khí Thiên vị được luyện chế từ Ngũ sắc tinh thạch. Sức chiến đấu sẽ đáng sợ thế nào đây?
Một hai tu sĩ Thiên vị, sẽ không sinh ra bất kỳ uy hiếp nào với cường giả Thần đạo, mười, hai mươi chỉ sợ c*̃ng rất khó hình thành uy hiếp.
Nhưng nếu như một trăm tu sĩ Thiên Vị, chống lại một cường giả thần đạo, trong tay còn có thần binh lợi khí khắc chế ma tộc tự nhiên, vậy khó mà nói được.
Chiến đội ba ngàn Thiên Vị, nếu như cảnh giới đều là Thiên Vị cao giai mà nói, sức chiến đấu sẽ vô c*̀ng kinh người.
Đây c*̃ng là nguyên nhân Giang Trần luôn có chủ ý này, chỉ bất quá hắn không có người, không có thời cơ.
- Như vậy xem ra, Bất Hủ thánh địa này không cứu không được sao?
Thần điểu Chu Tước thở dài?
- Đúng vậy, Bất Hủ thánh địa này, nhất định phải ứng cứu. Dù biết rõ trên núi có hổ, chúng ta c*̃ng phải đuổi hổ trên núi đi.
- Sức chiến đấu c*̉a Kim Ma nhất mạch quả thực đáng sợ, trận chiến lúc trước với Ngân Phong lão tổ kia, nếu như không phải ngươi tự mifh ra tay, lúc ấy chúng ta c*̃ng đã cố hết sức rồi.
Trận chiến ấy, lão tổ Ảnh Ma nhất mạch, Dực ma nhất mạch đều bị bọn họ diệt sát. Chỉ một Ngân Phong lão tổ c*̉a Kim Ma nhất mạch lại khiến cho bọn họ phí sức chín trâu hai hổ, còn không có cách nào đánh bại hắn. Cuối c*̀ng Giang Trần vận dụng bảo vật hóa phàm c*̉a phụ thân hắn là Thủy Hỏa chân long tác, lúc này mới bắt giữ được người nọ.
Sức chiến đấu c*̉a Kim Ma nhất mạch có thể nhìn thấy rõ từ trận chiến đó.
Nhưng mà Giang Trần lại nói:
- Kim Ma nhất mạch thân thể cường hãn, chuyện này không thể nghi ngờ. Chỉ là lần giao chiến kia các ngươi chỉ mới là lần đầu giao chiến với lão tổ Kim Ma nhất mạch, không có thích ứng với chiêu số c*̉a hắn. Các ngươi phải tin tưởng, trình độ ưu việt c*̉a tứ đại thần thú các ngươi tuyệt đối không kém hơn Kim Ma nhất mạch. Nhất là tứ đại thần thú chân linh liên thủ, Chư Thiên đại thế giới c*̃ng không có người nào dám nói có thể đánh bại các ngươi.
Tứ đại huyết mạch thần thú, là thứ trông cậy lớn nhất c*̉a Giang Trần. Nhất là tấm át chủ bài này còn có thể không ngừng đánh tiếp, còn có thể không ngừng thăng cấp.
ánh mắt Giang Trần không đơn thuần là nhìn qua ma tộc, còn nhìn về phía Chư Thiên, nhìn về phía kiếp trước.
Thực lực bây giờ c*̉a Tứ đại thần thú còn không có đại thành, đều là thần đạo sơ giai, thần điểu Chu Tước và thần thú Huyền Vũ hơi vượt lên một chút, gần đột phá thần đạo tứ trọng.
Mà Long Tiểu Huyền là thần đạo nhị trọng, Thái Tuế bạch hổ càng chỉ có thần đạo nhất trọng.
Nhưng mà sau khi nuốt Đại La Vân anh quả, tiềm lực bọn họ đều rất lớn, cuối c*̀ng tất sẽ đi tới thần đạo cao giai, thậm chí còn cất bước lên vị trí rất cao.
Khi đó ánh mắt Giang Trần nhất định là chinh chiến Chư Thiên, phá giải mê hoặc kiếp trước.
Mà Ma tộc ở Thần Uyên đại lục cuối c*̀ng c*̃ng chỉ là khảo nghiệm trước mắt.
Hắn c*̃ng không hy vọng, huyết mạch Tứ đại thần thú đối mặt với Kim Ma nhất mạch đã có cảm giác thất bại.
- Chu Tước lão ca, trên thực tế Nguyên Châu thiên hỏa c*̉a ngươi đối với Kim Ma nhất mạch c*̃ng có công dụng khắc chế tự nhiên. Chỉ là chính ngươi chỉ sợ c*̃ng không có ý thức được vấn đề này. Trong ngũ hành, nam hỏa khắc tây kim, Kim ma nhất mạch trong Chư thiên đại thế giới e ngại nhất là thần thông thuộc tính hỏa.
Công kích thủy hỏa bình thường đối với KIm Ma nhất mạch không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng mà thần điểu Chu Tước lại khác. Hắn là huyết mạch Chu Tước, lửa c*̉a Chu Tước, chính là lửa tiên thiên, là vật tạo hóa.
Chỉ là thần điểu Chu Tước còn chưa hoàn toàn phát huy ra toàn bộ uy năng c*̉a huyết mạch Chu Tước, nếu không mà nói, một mình thần điểu Chu Tước c*̃ng có thể khắc chế Ngân Phong lão tổ gắt gao.
Thái Tuế Bạch Hổ kia nhếch miệng kêu lên:
- Bất quá chỉ là đồ bỏ đi Kim Ma nhất mạch, tứ đại thần thú chúng ta sợ gì chúng chứ?
- Nghe Trần thiếu, chúng ta sẽ tới chơi với Kim Ma nhất mạch một chút.
Ý chí chiến đấu c*̉a Long Tiểu Huyền sục sôi, trước đó giao thủ với Ngân Phong lão tổ, hắn c*̃ng thu hoạch không nhỏ, có chút tâm đắc.
Hắn tự tin, lần nữa giao thủ với lão tổ Kim Ma nhất tộc, tuyệt đối sẽ không bị động như vậy.
- Ồ? Đó là gì?
Giang Trần cười cười, bấm đốt tay, nói:
- Lão Kim, xuất hiện đi, c*̃ng nên gặp mặt mọi người a.
Phệ KIm thử vương cười hắc hắc, từ trong hư không chui ra.
Phệ Kim thử vương và Long Tiểu Huyền kỳ thực không xa lạ gì nhau. Trước đó thường gặp mặt. Chỉ là gần đây Phệ Kim thử vương không lộ diện, song phương gặp mặt vẫn tương đối lạnh nhạt a.
Nguyên nhân chủ yếu là Phệ Kim thử vương có chút tự ti, cảm giác huyết mạch c*̉a mình so với tứ đại thần thú chân linh chênh lệch quá xa.
Nhưng mà Giang Trần không ngừng đưa cho hắn truyền thừa thượng cổ c*̉a Phệ Kim vương thử nhất tộc, về sau Phệ Kim thử vương c*̃ng không ngừng tự tin lên.
Hiện tại hắn trở ra gặp mặt với tứ đại thần thú, lại không có bao nhiêu tự ti, mà ngược lại còn tràn ngập loại tự tin từ bên trong.