Người hầu đun nước trong viện của Tam di thái đã chết.
Cái chết của cô ấy rất kỳ lạ, phần dưới cơ thể máu chảy không ngừng, toàn thân bốc mùi hôi thối nồng nặc.
Tam di thái cảm thấy xui xẻo, sai tôi mang xác cô ấy vứt ra sau núi cho chó hoang ăn.
Tôi không đành lòng, lén tìm một mảnh đất rồi chôn cất cô ấy.
Nhưng khi lấp đất, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Đôi mắt luôn mở trừng sau khi chec của cô ấy, bỗng chảy ra hai dòng máu đỏ tươi!
Tôi sợ đến nỗi toàn thân lạnh toát, đêm đó sau khi trở về liền lên cơn sốt, gặp ác mộng suốt đêm.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, từ phòng nấu nước vang lên tiếng nước sôi sùng sục.
Tôi sợ hãi, tim đập thình thịch.
Người hầu nấu nước đã chết rồi… Vậy…là ai đang nấu nước?
Bình luận truyện