Hồng Mỵ vừa vào trong, đập vào mắt nàng là tình cảnh khó tin.
Tần Tử Tô ngoan ngoãn quỳ gối trước mặt một nam nhân anh tuấn tà mị, phun ra nuốt vào *****, ***** vểnh cao lộ rõ vòng ba sau lớp y phục.
Mà Diệp Trân Y thì ghé trên người nam nhân kia, nhiệt tình cùng hắn hôn môi, cháo lưỡi trao đổi hương tân ngọc dịch.
" Các ngươi… các ngươi...!"
Hồng Mỵ choáng váng, không dám tin tưởng, đường đường là tiểu thư của Diệp Gia lại có một vẻ mặt ***** như vậy, còn có nam nhân kia là ai? Tại sao lại cùng hai nữ tử xinh đẹp kia dây dưa? Nàng đưa mắt nhìn, vốn định tìm Dạ Khinh Ưu, nào ngờ nam nhân kia nhìn xuống nàng, híp mắt cười nói.
" Đến đây, không cần tìm kiếm.
"
Nghe vậy, Hồng Mỵ cũng không quá ngạc nhiên, nàng trong lòng bối rối, nhìn nam nhân dung mạo anh tuấn, so với dáng vẻ bình phàm trước đó thật khác xa, gia tăng một cỗ mị lực khiến nàng hoang mang.
Nàng hơi lùi lại, cắn răng nói.
" Ngươi rốt cuộc là người nào...!"
" Là nam nhân của nàng, không phải sao? "
Dạ Khinh Ưu đáp, bàn tay bóp lấy ***** tròn trĩnh của Diệp Trân Y làm mỹ nữ rên lên nấc từng tiếng, giãy giụa thân thể.
Hồng Mỵ càng nhìn càng cảm thấy hoang đường, không nghĩ cái tên nam nhân này lại hoang dâm vô độ như vậy, cùng hai mỹ nữ ngay tại chính đường tứ gia *****, hơn nữa còn muốn rủ nàng tham gia, tên háo sắc này muốn pho sâm (foursome) sao?
Nàng muốn chạy, nhưng thân thể không nghe lời bị Dạ Khinh Ưu cách không túm lấy.
Hắn đem y phục trên người nàng lột ra với một tốc độ bàn thờ, bàn tay lần mò trên thân thể ngọc ngà của nàng, ngón tay chọc chọc vào khe huyệt ẩm ướt, miệng há ra ngậm ***** ***** bị thụt, hút ra *****.
Diệp Trân Y ngạc nhiên nhìn ***** bị thụt của Hồng Mỵ làm nàng xấu hổ muốn trốn.
Chẳng qua là sau đó Diệp Trân Y cũng chiếm lấy một bên ***** còn lại của nàng, ngậm ***** lấy *****.
" A...!"
Trong sảnh đường, toàn cảnh dâm mỹ loạn tục hiển lộ.
Tần Tử Tô toàn thân *****, ngọc phong cao vút, ***** chĩa thẳng, hai mắt nhắm nghiền lại, thân thể nằm ngửa trên ghế, hai tay banh mở đôi đùi thon dài trắng nộn, đem lỗ huyệt ẩm ướt chìa ra trước mặt nam nhân.
Lông mao bên dưới được nàng cắt tỉa gọn gàng, ***** sung huyết như hé mở mời mọc.
" Tử Tô, thả lỏng… sẽ không đau.
"
Diệp Trân Y một bên động viên lấy Tần Tử Tô, cả hai nàng thời gian qua gắn khít càng thân thuộc, Tần Tử Tô tính cách thay đổi trở nên ngoan ngoãn phục vụ Diệp Trân Y, nàng đã coi Tần Tử Tô như tỷ muội mà đối đãi.
Tần Tử Tô nhìn vị tỷ muội tốt, khẽ gật đầu, nhìn đầu rồng dữ tợn chĩa thẳng ***** của mình, vốn có chút sợ sệt liền buông lỏng toàn thân.
Nàng đã chuẩn bị tinh thần dâng hiến xử nữ chi thân cho vị chủ nhân này.
Nàng hít sâu một hơi, cảm nhận đầu rồng dữ tợn xông phá lớp màng trinh của nàng, đau đớn chỉ nhói lên một khoảnh khắc, sau đó nàng lập tức thích ứng, cảm nhận dị vật nóng hổi xâm nhập tới tận hoa tâm của mình.
" Ân...!thật to...!"
Diệp Trân Y cúi đầu hôn lấy Tần Tử Tô, cả hai mỹ nữ ngọt ngào hôn hít lấy nhau, bàn tay Diệp Trân Y nắm lấy ***** Tần Tử Tô xoa bóp, miệng lưỡi cuốn lấy lưỡi Tần Tử Tô, trao đổi mật dịch.
Ở một bên, Dạ Khinh Ưu dương căn bị lỗ thịt nóng ấm chật chội của Tần Tử Tô bóp chặt, khiến hắn hết sức sung sướng.
***** đâm sâu chạm tới lớp màng thịt mềm mại đàn hồi, xung quanh từng thớ thịt ***** bóp chặt càng dữ dội làm cho ***** hắn như kẹt cứng.
" A… ân… chủ nhân… đâm thật sâu… a… a… "
Tần Tử Tô ngửa cổ *****, hai chân thon dài quắp lấy hông Dạ Khinh Ưu, hai sóng cầu thịt đung đưa lên xuống.
Diệp Trân Y một bên sờ mò *****, ngón tay chọc vào trong, ngắm nhìn bạn thân cùng tình lang ***** làm nàng dâng lên một loại *****, hai chân mở rộng ngồi lên mặt Tần Tử Tô.
Nhìn trước mặt ***** ẩm ướt còn đọng lại ***** của nam nhân, Tần Tử Tô không ngại bẩn thè lưỡi ***** láp lấy, còn đem ***** cùng dương tinh nuốt vào bụng.
Bạch bạch bạch bạch…
Nhìn hai nữ nhân động tác tràn đầy hình ảnh của bách hợp trong truyền thuyết, Dạ Khinh Ưu cảm thấy khá *****, càng ra sức đâm vào càng mạnh, tạo thành âm thanh da thịt rung động, nhòm nhẹp tiếng nước.
Một bên bàn tay ***** đùi dài trắng mịn, một tay chôn sâu giữa ngực bự của Hồng Mỵ, đầu ngón tay đâm chọc vào miệng nàng.
Hồng Mỵ không còn cách nào khác, đem ngón tay hắn ngậm vào miệng, như ***** ***** đồng dạng lè lưỡi ***** láp, ngậm ***** ngon lành.
" Chủ nhân… tiểu tì ra… a… a… sẽ ra… "
Tần Tử Tô rất nhanh đạt tới cao trào, ***** từ ***** ***** tung tóe ướt đẫm một mảnh đùi hai người.
Dạ Khinh Ưu đem ***** rút ra, kéo lấy Hồng Mỵ, để nàng hai tay chống ghế, mông bự nhổng lên, ***** theo thế mà tiến đi vào.
" A… đừng đột ngột như vậy… "
Hồng Mỵ ***** trách móc, nàng kế đó vậy mà nhanh chóng sa đọa, bắt đầu ***** kịch liệt, hai ***** sữa to lớn đập vào nhau tạo thành âm thanh êm tai.
Mà bên dưới ***** lầy lội nước đã sớm chảy dài hai bên đùi, mông thịt tròn lẳng bóng loáng nâng lên thật cao.
" A… a… sướng quá… ưm… đâm sâu nữa đi… "
Làn tóc dài rũ rượi tung bay, miệng thơm phát ra kiều thanh vang vọng khắp phòng, Hồng Mỵ dần dần chìm sâu vào *****, ***** từng chút dâng trào.
Dạ Khinh Ưu hai tay ôm hai mỹ nữ, miêng một bên hôn lấy Diệp Trân Y, bàn tay ***** ***** của nàng, sau đó lại quay sang cùng Tần Tử Tô hôn hít, ngón tay chơi đùa ***** kéo giãn liên hồi.
" Dạ lang… mau chơi thiếp… thiếp muốn dương căn của chàng.
"
" Chủ nhân… đừng chơi đùa ***** của tiểu tì… tiểu tì sẽ lại tiết… "
" *****… mau mau nhấp mạnh… ta cũng muốn ra… "
Ba vị mỹ nữ bị hắn khiêu khích dục hỏa bừng bừng, âm thanh khiêu dục vang vọng.
Dạ Khinh Ưu nhíu mày, cảm nhận ***** Hồng Mỵ siết càng chặt, mà hai bên được hồng nhan ***** láp, chơi đùa ***** của hắn.
Hắn liền cũng không kìm được lâu, giữ chặt mông thịt trắng trẻo Hồng Mỵ, thúc ***** càng dữ dội, tinh quan buông lỏng, ***** ào ào bắn thẳng vào sâu *****, lấp đầy bên trong nàng.
Hồng Mỵ cao giọng *****, nàng cũng đồng thời bị làm cho cao trào lần ba, ***** phun ra hòa làm một cùng ***** nam nhân, tạo thành ***** trắng đục.
Dạ Khinh Ưu vừa đem ***** rút ra, Diệp Trân Y và Tần Tử Tô liền lập tức giúp hắn dọn dẹp, quỳ gối đồng thời ***** sạch tàn tinh dính bên trên.
Diệp Trân Y kế đó đứng đối diện hắn, một bên chân dài nâng cao, đem ***** chà sát *****, Tần Tử Tô giúp nàng banh mở *****, căn chỉnh đầu rùa đâm sâu vào trong.
Diệp Trân Y vội vã ôm lấy cổ Dạ Khinh Ưu, bờ môi mím chặt, bên dưới cảm giác tê dại, nàng có thể cảm nhận ***** chèn ép trong ***** của nàng, một lần nữa cảm thụ *****.
" A… hảo phu quân… ***** lớn… ân...!đâm chết thiếp… ưm… sướng chết… "
Diệp Trân Y đem toàn bộ tinh thần thả lỏng, cùng nam nhân điên cuồng va đụng, nàng trước đó tại Diệp Gia tồn tại không dễ, phải chịu nhiều áp lực, không có thời gian để nghỉ ngơi.
Nếu như không phải có tỷ muội Tần Tử Tô một bên chia sẻ, có lẽ nàng đã không chịu nổi.
Lúc này ở bên cạnh nam nhân nàng mới cảm giác yên tâm, thoải mái bộc bạch chính mình.
" A… a… phu quân ***** hảo lớn… a… a… quá sung sướng… thiếp thân lúc này rất hạnh phúc… Dạ lang, mau lấp đầy thiếp… chiếm lấy thiếp… "
Dạ Khinh Ưu nhìn vẻ mặt Diệp Trân Y hoàn toàn hóa thành hoang dại, cũng không nghĩ đến thời gian trước đó gặp nàng có bao nhiêu thanh thuần lương thiện.
Hắn tự nhiên rõ ràng bản thân đã hoàn toàn chinh phục nữ tử này, chỉ sợ nếu như gặp lại Lâm Thiên, nàng sẽ không ngần ngại vì hắn mà ***** đối phương.
" Trân Y, ta sắp ra… "
" Tốt… Dạ lang, mau cho thiếp… ***** nóng hổi của chàng… a… a… thiếp thân muốn mang bảo bảo… mau giúp thiếp tạo bảo bảo… "
Diệp Trân Y ôm chặt cổ hắn, hai chân trắng ngọc bám víu hông hắn, mông thịt va đập dữ dội, cuối cùng bên trong dương tinh nóng hổi chiếu rọi hoa tâm nàng.
Diệp Trân Y giống như không quan tâm hết thảy, tứ chi quấn quanh nam nhân, ***** ra tiếng, cảm nhận ***** nóng hổi ***** chiếm lĩnh, nàng mong một lần này có thể mang đến cốt nhục của hắn.
Dạ Khinh Ưu vung tay lấy ra chăn nệm, đem Diệp Trân Y đặt nằm xuống, hắn quay sang nhìn nhị nữ, thấy các nàng cũng *****, lại tiếp tục ngồi xuống, ra hiệu cho Tần Tử Tô tự mình tới.
Tần Tử Tô đi đến trước mặt hắn, chìa mông về phía hắn, bàn tay ***** ***** ướt đẫm *****, cảm nhận dương căn nóng hổi cứng rắn, hai chân mở ra, căn chỉnh ngay chính giữa *****, cẩn thận ngồi xuống.
" A… "
Dù là lần thứ hai tiến vào, ***** vẫn như lần đầu xử nữ chật hẹp, Tần Tử Tô nhíu mày, cảm nhận bên dưới có chút đau đớn, vẫn khó nuốt hết long căn dữ tợn, nàng chậm rãi ngồi xuống, cẩn thận để ***** chèn vào trong, ***** trong lỗ huyệt giãn nở ra, cố sức đem long căn to lớn nuốt vào.
Cuối cùng cũng đem ***** chạm đến hoa tâm, làm Tần Tử Tô vừa đau nhức vừa sung sướng, dần dần động tác sau đó càng thành thục, nhún nhảy trên hông nam nhân, ***** từng chút dâng cao, cảm giác đau nhức cũng biến mất.
Dạ Khinh Ưu tóm lấy hai vú lớn của Hồng Mỵ, tiếp tục *****, ***** đỏ hồng lồi ra ngoài cứng lên mẫn cảm, hắn ngậm lấy ***** nàng, mặt chôn sâu vào nhũ phong mềm mại đàn hồi, cảm nhận sung sướng vô tận mang đến.
Hồng Mỵ bắt đầu quen thuộc, trước đó Si Tâm Quyết tác dụng làm nàng nhớ lại chút ít, gương mặt nam tử hóa thành khuôn mặt anh tuấn của nam nhân này, làm nàng đã dần chấp thuận lấy hắn thành nam nhân của mình.
Cảm giác nàng kiếp trước không có nắm được nam nhân này, lần này chuyển thế giống như chân chính đạt được tình nguyện, khiến trong lòng nàng thôi thúc rằng mình không được bỏ lỡ.
Dạ Khinh Ưu đem hai nữ đồng thời quỳ trên mặt đất, hai chân tách ra, lộ ra ***** thịt to tròn, ở giữa lộ ra khe huyệt ẩm ướt.
Hắn căn chỉnh ***** đâm vào lỗ huyệt của Hồng Mỵ, âm thanh anh… ách… da thịt cùng ***** đọng thành tiếng.
Một tay hắn không nhàn rỗi, chọc ngón tay vào ***** Tần Tử Tô, bới móc bên trong tìm kiếm điểm yếu của nàng.
" A… a… chủ nhân… ngón tay của người chọc thật sướng… a… ưm… tiểu tì sẽ chịu không nổi… "
" Dạ lang… đâm thật sâu… ***** của ta sẽ bị chàng đâm thủng… a… a… chịu không nổi… Dạ lang, ta sắp ra… "
Hồng Mỵ hai tay chống đất, mông ngẩng cao như một đầu mẫu thú, nàng ức chế không được *****, dần quy phục trước dâm uy của hắn.
Dạ Khinh Ưu không có lập tức cho nàng đạt tới cao triều mà là rút ra *****, đâm vào ***** Tần Tử Tô, ngón tay lại chơi đùa ***** Hồng Mỵ.
" Đừng mà Dạ lang… ta muốn ra… "
Hồng Mỵ ***** lắc lư, cảm giác sắp cao trào lại bị đứt đoạn làm nàng vô cùng khó chịu, muốn được hắn tiếp tục đút vào.
Dạ Khinh Ưu không có nóng vội, hắn phải khiến cho nàng chân chính khuất phục, bàn tay sờ bên ngoài mép thịt, nắn lấy hạt le của nàng.
" Ưm… chủ nhân… tiểu tì sướng quá… sẽ ra đây… a… a… "
Tần Tử Tô nâng hông đón nhận ***** ra vào, nàng vô cùng mẫn cảm, rất nhanh lại đạt tới cao trào, không cho hắn chuẩn bị mà ***** đã phun ra đầy bụng hắn.
Dạ Khinh Ưu nhíu mày đem ***** rút ra, bàn tay vỗ lên ***** tròn trịa của Tần Tử Tô.
" Ai cho phép nàng ra trước ta… "
" Cầu xin chủ nhân tha thứ… tiểu tì thật sự chịu hết nổi… ***** chủ nhân quá sung sướng… "
Nói xong, Tần Tử Tô cũng mơ màng nhắm mắt lại, lâm vào hôn mê, Dạ Khinh Ưu thở dài, chỉ có thể trách nữ tử này sức chịu đựng thật kém.
Hắn đem Tần Tử Tô đặt nằm bên cạnh Diệp Trân Y, lại tiếp tục cùng Hồng Mỵ *****.
Lần này, Hồng Mỵ so với nhiều lần trước càng thêm nhiệt tình, nàng cẩn thận quỳ gối đem ***** hắn ***** láp sạch sẽ, ngẩng đầu ***** môi.
" Dạ lang… mau đến… thiếp thân cũng muốn giống Diệp muội, được chàng lấp đầy thật sâu bên trong… "
Dạ Khinh Ưu nghe vậy, máu nóng nổi lên, đem nàng lật ngửa ra sàn, kéo lấy hai chân mở ra, nửa dưới hướng lên trên, ***** banh rộng.
Hắn lại đem ***** đâm vào, chọc sâu tới tận ***** nàng, dồn dập nhấp hông.
Hồng Mỵ nửa thân trên tựa sàn, ánh mắt nhìn rõ ràng bên dưới của mình bị ***** lấp đầy, hình ảnh ***** tràn đầy khiến nàng bị *****, ***** chảy lênh láng.
" A… a… thật sướng… đâm chết thiếp… đem thiếp lấp đầy… bắn hết vào ***** thiếp… "
Bên trong từng thớ thịt mềm siết chặt, da thịt như xúc tu mềm mại cọ sát ***** làm Dạ Khinh Ưu sung sướng sảng khoái.
Làm cả canh giờ, cả hai đồng loạt đạt đỉnh *****, ***** suồng sã lấp đầy ***** Hồng Mỵ làm bụng nàng trướng phồng.
Cả hai chặt chẽ ôm lấy nhau, Hồng Mỵ cảm nhận ***** trộn lẫn cùng ***** nóng hổi trong bụng, sung sướng thoải mái làm nàng vui vẻ chìm vào giấc ngủ.
Hắn đem cả Hồng Mỵ tắm rửa sạch sẽ, đặt bên cạnh nhị nữ, sau đó mới tự mình tắm táp mặc lại y phục.
Làm bên trong cả nửa ngày trời chỉ sợ người bên ngoài đã sớm đoán được, hắn cũng không thèm để ý điểm này.
Xóa đi hương vị ***** trong phòng, hắn ngồi xuống, bắt đầu tiến vào trạng thái tinh thần, chuẩn bị sáng tạo cho tam nữ mỗi người một bộ Công Pháp...