An Thính Miên đánh anh, hai người đùa giỡn làm loạn trong chăn.
Ừ, xem ra vẫn còn sức lắm.
Vân Ngạn xốc chăn lên, tóm lấy chân An Thính Miên không cho cô động đậy. Trong phòng, khi thì vang lên tiếng con gái la oai oái, khi thì vang lên tiếng ai đó cười lanh lảnh như chuông kêu.
“Thôi được rồi, em nghe anh nói này.” Vân Ngạn vây cô lại trong lòng, khiến cô dán mặt lên ngực anh.
An Thính Miên an tĩnh lại, nằm đếm từng nhịp tim mạnh mẽ kiên định của anh.
“6 giờ chiều nay anh phải bay sang Mỹ công tác.”
A ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ( >o
Để mở chặn quảng cáo vui lòng
Thông tin cá nhân
Truyện đang đọc
Chưa có truyện đọc
Đơn hàng của bạn
Chưa có đơn hàng nào
Lịch sử mua gói
Chưa có lịch sử mua gói