"Ông xã à ~ người ta nhớ đến mình cũng đều ngủ không yên đó ~" Mục Vũ Phi chịu đựng một thân nổi đầy da gà, nói làm nũng.
"Nga, ngủ không yên cho nên mỗi ngày Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ), chơi mạt chược?"
"À! Chuyện này… là như thế này! Đánh… đánh bài thì mệt nhọc thật ~ nhưng mà thời điểm đánh bài địa chủ thì người ta vẫn luôn nhớ tới mình mà!"
Vũ Thiên nhìn Mục Vũ Phi.
Nơi phía dưới tròng mắt của Mục Vũ Phi có dấu vết của một quầng thâm, nên có chút đau lòng, Dien##dan$ LeQuyDDon## liền trở tay ôm lấy cô.
Anh không chút để ý đến ánh mắt của người khác, phảng phất như.
Để mở chặn quảng cáo vui lòng
Thông tin cá nhân
Truyện đang đọc
Chưa có truyện đọc
Đơn hàng của bạn
Chưa có đơn hàng nào
Lịch sử mua gói
Chưa có lịch sử mua gói