Miệng của Tiểu Dương bị Vệ Vũ dùng khăn nhét vào, tránh cô phát ra âm thanh làm kinh động tới hai người kia, mắt thì bị Vệ Vũ che kín, Vệ Vũ nghĩ nghĩ, Tiểu Dương của hắn chỉ có thể nhìn hắn mà thôi, những tên đàn ông khác dù là anh hai của cô & bạn tốt của hắn hắn cũng không cho phép! Huống chi Dương Thiệu và chị hắn yêu cuồng nhiệt thô bạo thế kia, hắn sợ hù dọa cô, nghe là tốt rồi không cần nhìn.
Ở trên giường, Dương Thiệu nhanh chóng ***** áo của mình, vùi đầu vào ngực Vệ Lan, một bên ngậm ***** một bên dùng tay *****, hưởng thụ làn sóng của ***** tràn ngập."Hô, ngực đã lớn như thế này, sờ thật thích." Trải nghiệm hết xúc cảm ở hai ***** Vệ Lan, Dương Thiệu bắt đầu dùng lực mà *****, há mồm ***** xung quanh *****, ***** của Vệ Lan vô cùng nhạy cảm, không chịu nổi ***** lớn như vậy liền *****, cô nhanh chóng thở gấp.
"Ư. . . . . . Không được. . . . . . A a a. . . . . ." Thân thể đáng chết, mỗi lần bị trêu đùa liền không cách nào chống cự, không cách nào có thể cự tuyệt tên đàn ông thúi trước mắt cô.
Thấy Vệ Lan cự tuyệt, Dương Thiệu đem chiếc váy đã bị xé nát trên người cô trực tiếp *****, một tay lần xuống bắp đùi cô."Tiểu mẫu cẩu của anh, để anh xem một chút." Dương Thiệu nắm lấy hai chân trắng như tuyết của cô nâng lên cao, nhanh chóng tách ra, ***** non mềm của Vệ Lan đang khẽ mở, hai mép ***** cùng với mảnh thịt hồng bên trong đang chuyển động.
Dương Thiệu nhìn thấy cảnh đẹp này, ngón tay anh khẽ tách ***** ra, đưa hai ngón vào cửa ***** đã mở rộng, dùng sức đẩy vào rồi lại kéo ra, tay kia vẫn chêu đùa ***** của Vệ Lan khiên cô bật ra những âm thanh kiều mị đầy dụ hoặc.
"A a a a ~~ dừng tay. . . . . . Dừng lại! A a. . . . . ." Dịch ái nương theo mép ***** chảy tràn ra ngoài ướt hết một mảng, hai ngón tay Dương Thiệu đút vào kéo ra càng nhanh, ***** của Vệ Lan xoắn chặt lấy ngón tay anh, ***** ***** ngày càng nhiều, ***** của cô liều mạng ***** chặt lấy ngón tay anh.
"Hô ~ ***** chặt ngón tay anh như thế, không phải tiểu mẫu cẩu là cái gì? Nói! Có muốn hay không!" chỉ là ngón tay bị ***** chặt đã rất thoải mái, anh không đợi được muốn cho người anh hem của anh tiến vào. Dương Thiệu nhìn ***** bởi vì dính ***** trở nên lấp lánh lạ thường, cố ý lấy đầu ngón tay ra, để nghe Vệ Lan cầu xin tha thứ.
A ~ bỗng nhiên thiếu mất ngón tay của Dương Thiệu, ***** cảm thấy trống rỗng, thật là khó chịu, cô hận chết tên đàn ông trước mặt này, nhưng lại ***** cây côn th*t của người đàn ông này lấp đầy ***** của cô ."Cho. . . . . . Cho em. . . . . ."
Dương Thiệu lần nữa đưa ngón tay vào khe *****, mật huyệt co rút mạnh mẽ, dường như có thể bẻ gãy bất kì dị vật nào tiến vào. "Cho em cái gì? Tiểu mẫu cẩu nói?" Trước kia lúc bọn họ *****, anh rất vui vẻ gọi Vệ Lan là tiểu mẫu cẩu, như vậy có thể để cho Vệ Lan nhanh chóng đạt cao triều hơn.
"A a a ~ cho em. . . . . . Anh. . . Nhanh chóng tiến vào. . . A. . ." Vệ Lan cảm nhận được Dương Thiệu đang gây sức ép để ***** điên cuồng bao lấy anh, hơn nữa còn cố ý ép sát vào hạt châu nhỏ bên trong, một hồi *****, để cô mau bắn! "Không được. . . . . . A a a! ! Đã tới rồi! ! A a a ~" nước từ trong ***** phun cao chừng 10cm, tốc độ ra vào ngón tay Dương Thiệu không những không chậm lại, mà còn cố ý tăng thêm lực, ngón tay cắm trong ***** cũng dính đầy nước, tiếng rên kết hợp "Hưng phấn" tạo ra âm thanh cực kì dâm mỹ khiến người nghe đỏ mặt chân run, ***** của Vệ Lan phun ra, khiến ga giường cùng sàn nhà đều ướt sũng. Hai tay cô ôm chặt lấy anh, tiếng rên do ***** vẫn chưa dừng lại!
Dương Thiệu nâng một chân Vệ Lan lên, để ***** ma sát ***** đầy nước, sau đó liền đem cây côn th*t đó thô lỗ đâm mạnh vào ***** ướt át, "Mẹ kiếp! Anh nói cho em biết, tiểu mẫu cẩu! A a ~"
***** ẩm ướt nghênh đón con cự long, ***** tràn đầy làm cho Vệ Lan khẽ run từng trận, cô nhắm hai mắt lại, toàn thân cô cũng bị ***** này thao túng, cô chỉ có thể vô lực ***** mấy tiếng *****: "A a a. . Ưm . . . . Tiểu Thiệu của anh lớn vậy khiến em rất thoải mái! Mau! Nhanh chút. . . . Nhanh chút nữa. . A a a!"
Tiếng đàn ông ***** cùng tiếng phụ nữ ***** tràn ngập căn phòng. . . . . . . . . .
Không thoát tiếng nào khỏi tai hai người đang rình trộm.
*****
Vệ Vũ mặt đỏ bừng hai tay ôm lấy Tiểu Dương, giống như ôm con mèo nhỏ vậy, khóa học ngày hôm nay, đối với Tiểu Dương thực sự rất quá "Lên lớp" Hắn dự đoán đôi trong phòng này có thể làm tới ba ngày ba đêm cũng không xong được mất, khà khà.
Đưa Tiểu Dương về phòng mình nghỉ ngơi, mặt cô y như quả táo chín đỏ vậy, cô ***** hỏi anh Sói hoang: "Anh Sói hoang, sau này. . . . . . Chúng ta cũng sẽ làm chuyện đó sao?" Nhưng cây gậy của anh Sói hoang to như vậy, làm sao có thể bỏ vào ***** của cô đây? Nhưng mới khi nãy nghe chị Vệ Lan nói thoải mái rất *****, rốt cuộc làm chuyện đó là khổ sở hay là vui vẻ đây?
Vệ Vũ cười cười, sờ đầu Tiểu Dương nói nhỏ: "Đương nhiên có thể, em không có nghe nói qua"Khổ cực cày cấy cần phải hoan hô cắt lấy sao"?"
Ah? Sao đã biến thành nông phu trồng lúa nước rồi? Con cừu nhỏ bất đắc dĩ nghĩ ngợi đến!