“Đau… Đừng như vậy…” Hai tròng mắt Hạ Tuyết đỏ lên nhìn hắn, theo bản năng muốn kháng cự, chính là đại não của cô càng lúc càng mê loạn, trong đầu chỉ thấy một người đàn ông vẫy gọi mình, cô hỗn độn lắc đầu, nói cho chính mình, chỉ là ảo giác, chỉ là ảo giác…Hắn đột nhiên dừng động tác xem cô gái trước mặt, cô mờ mịt mê mang, tăng thêm hương vị khiêu khích cùng gợi cảm, làm cho hắn không khỏi lại nâng hai tay chà xát ***** sữa căng tròn của cô, xoa miết hai điểm phấn hồng, bức ép hai điểm phấn hồng này tê liệt cứng lên, hắn lại bá đạo cúi đầu cắn mạnh một cái…Cô thật không ngờ, ly cà phê kia có thuốc mê có thể làm cho cô đánh mất lý tính…Cô bị hắn ngậm hút, càng không ngừng xoay thân thể của chính mình, tất cả ý thức của thân thể cơ hồ bị thiêu đốt, cô bắt đầu kêu nhỏ ra tiếng, hai tay kìm không được nắm chặt bờ vai của hắn… Nhìn thấy khuôn mặt rất anh tuấn của hắn, thân thể cô như bị chìm ngập trong đại dương…Hắn không nói nữa, chính là đột nhiên ôm cô lên, vừa dùng ánh mắt nóng rực nhìn cô, vừa đi đến giường…Tay Hạ Tuyết vây quanh cổ hắn, mờ mịt nhìn hắn…“A…” Cả người Hạ Tuyết bị hắn ném lên trên giường, sau đó lại bị hắn nặng nề đè lên, “A…” Hạ Tuyết bấu vào drap giường, ngửa mặt, tất cả lý tính đều bị che lấp…Hắn nhìn cô thật sâu, không còn nói chuyện…Hạ Tuyết thở gấp, nhìn hắn…Hắn lóe ra ánh mắt giống như con báo, nhìn cô…Hạ Tuyết nuốt nuốt cổ họng, vừa định xoay thân thể, đột nhiên hai chân bị hắn mạnh mẽ tách ra, tiếp theo một trận mạnh mẽ đánh sâu vào, đau đớn như xé rách, cô đau đớn kêu lên…Hắn nhanh hôn môi đỏ mọng của cô lần nữa, tiếp tục tăng nhanh cử động dưới *****… Hoàn toàn giữ lấy cô…